Nhân có dịp bàn thêm về thể loại truyện ngắn, người viết chợt nhớ đến những truyện ngắn mới xuất hiện trên các trang webb văn học và trên các tạp chí, bán nguyệt san trong những năm gần đây với nhiều tên gọi rất mới mẻ, như: Truyện ngắn có thật, Truyện ngắn online, Truyện ngắn mini, Truyện ngắn 100 chữ...
Thể truyện ngắn mới xuất hiện này có gốc gác từ truyện ngắn hiện đại những thời trước, tức là có liên hệ ‘dây mơ, rễ má’, có tính huyết thống, họ hàng thân thích với truyện ngắn hiện đại. Bằng chứng đơn giản là cùng chung những chữ truyện ngắn, một thể loại bằng văn xuôi, đặc biệt ngắn, gọn và gây nhiều thích thú với người đọc.
Đôi khi người ta thấy xuất hiện thêm Chuyện ngắn hoặc Chuyện ngắn nhất. Có người diễn giải vài Chuyện ngắn này chỉ là một cách tìm tòi cái mới, một thể nghiệm có thể xuất phát từ các cuộc chuyện trò thường ngày và họ phát hiện thêm là những chữ chuyện ngắn ít thấy được nói đến trong vài cuốn từ điển. Từ đó ta suy gẫm, trước kia và hiện nay, người ta coi chuyện ngắn chưa hẳn là một thể loại văn chương chăng ?
Hiện nay, truyện ngắn đương đại được chọn đăng mỗi ngày một nhiều thêm. Người đọc ưa chuộng các thể loại văn xuôi thường thấy rất nhiều truyện ngắn với những phong cách đa dạng và với những tài năng nghệ thuật viết khác nhau. Khi thì giản dị chỉ là truyện ngắn, lúc lại thêm sau hai chữ truyện ngắn là những chữ như: cực ngắn, cực hay và lúc này chưa thể đoán chừng nay mai có thể thêm ra những “truyện ngắn hay cực kỳ” cũng nên! Thật đúng là vườn văn nghệ trăm hoa đua nở.
Người ta thường nói cách diễn đạt của người phương Tây ít nhiều khác cách diễn đạt của người phương Đông. Dân Tây phương ít khi dùng đến hình ảnh “vườn tược”, “hoa thơm, trái ngọt” để nói đến hiện tình văn chương nước họ. Còn người Đông phương lại thích ví von, dùng nhiều hình ảnh thiên nhiên để nói về văn, thơ và chữ nghiã. Khi thì “vườn văn nghệ thêm hoa, khởi sắc”, có lúc “ngát thơm của những loài hoa lạ”, và còn nữa... với “cỏ thơm” và nhiều “kỳ hoa, dị thảo” đó đây. Một sắc thái văn nghệ dịu dàng, trữ tình như vẻ đẹp thiên nhiên nhiều sắc mầu rực rỡ. Người ta tưởng như đến với thơ, văn, lời ca, tiếng nhạc là đến một nơi vườn xanh mát, có cỏ thơm cùng trái chín, có những loài hoa ngạt ngào sắc hương, có những niềm vui ẩn mật của cuộc đời.
( Còn tiếp )
Vân Võ Hoài Phương
**********************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét