Những Ngày Nắng Muộn ( 2 )
"Nhớ em nhiều lắm em ơi
hoa hồng nhung nở rộ rồi đó em"
Nguyên Tuân Định (Mùa Hè Bắc Âu)
Bài thơ Mùa Hè Bắc Âu là tâm tình người làm thơ nhìn "trăm hoa đua nở" và nhớ đến "em" trong một ngày nắng hạ. Tình cảm nhớ nhung, "nhớ em nhiều lắm " đúng là tình cảm bình thường của một người bình thường.
Nhiều nhà thơ lừng danh đã có nhiều thi phẩm đặc sắc về nỗi nhớ, khi mà một người nhớ đến một người. Người xưa gọi phút giây này là tương tư. Thi sĩ Tản Đà, từng được tôn vinh là nhà thơ cự phách, đã để lại cho hậu thế vài áng thơ tuyệt tác về tương tư. Xin mạn phép chép lại một bài thơ của Thi sĩ:
"Quái lạ! Làm sao cứ nhớ nhau,
Nhớ nhau đằng đẵng suốt đêm thâu.
Bốn phương mây nước, người đôi ngả.
Hai chữ "tương tư" một gánh sầu."
TẢN ĐÀ (Tương Tư)
Khi hai người "đôi ngả", mà vẫn còn "nhớ nhau đằng đẵng". Ôi, tình yêu! Đôi lúc có người tưởng tượng tình yêu là mật ngọt, hoặc thơm dịu tựa một chút rượu vang. Vậy còn nỗi nhớ, còn tâm tư một người đợi mong một người? Nhà thơ Nguyễn Bính từng viết về nhớ và mong:
"Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông
Một người chín nhớ mười mong một người."
Và rất đặc sắc, trong những câu thơ sau, có hai câu thơ thi sĩ tự hỏi lòng:
"Tương tư thức mấy đêm rồi
Biết cho ai, hỏi ai người biết cho?"
NGUYỄN BÍNH (Tương Tư)
Hẳn là trong giới ưa thơ tình có người tự hiểu, với những lời thơ nhớ mong, người tình của người làm thơ chỉ thoáng hiện qua một hai câu thơ. Có khi thi sĩ ngồi tưởng nhớ, còn em/người tình trong mộng đang rong chơi hay đang hò hát ở một nơi nao; và có thể, lúc nữ thi sĩ thẩn thơ làm những vần thơ nhớ mong người tình, thì "anh thương nhớ" còn mải lội tuyết giữa mùa Đông tháng giá. Tình cảm nhà thơ với bạn tình, trong những giây phút trống vắng là tình cảm một phía, đơn phương. Thế nhưng một khi trái đất còn quay thì thi nhân đời nay còn làm những bải thơ nhớ mong và chờ đợi.
Tôi chẳng dám nói quá hay về một người làm thơ như Nguyên Tuân Định với bài thơ Mùa Hè Bắc Âu của anh, tuy chưa ai gọi anh là thi sĩ nhưng một hai câu thơ có hình ảnh "hướng dương khoe sắc tươi mời" và, câu thơ "tulpan nở còn vương vâń chào...". Thật tình tôi thầm cám ơn bài thơ của anh, vì nhờ câu thơ với hình ảnh xứ Bắc Âu, lời thơ uyển chuyển "trăm hoa đua nở sắc mầu xinh tươi" đã giúp trang tản mạn mở ra đỡ tẻ nhạt, mà tôi mới thử sức viết một đôi lần thể văn này nên chưa thể nói hay, nói tốt nhiều hơn.
Đọc thêm một bài thơ trong tập bản thảo của Nguyên Tuân Định, tôi cảm nhận nỗi ưu tư âm thầm của anh với vài câu thơ phảng phất đôi chút muộn màng:
"Tôi vẫn biết
dù sức già chân yếu.
Tuổi muộn màng
dông bão phủ bao quanh.
Nhưng tôi muốn tin tôi,
và sở nguyện của tôi.
Xanh tươi lại
những điều
tôi mơ ước."
Nguyên Tuân Định (Tôi Vẫn Sống Âm Thầm)
Thật ra vào ngày tháng anh trao tôi "túi thơ", anh trong tuổi trung niên, trông dáng vẻ còn nhiều sung sức, nói "muộn màng" có thể là cách nói khiêm nhường hoặc là so với thời trai trẻ những năm trước. Nhiều người thường có tính nhún nhường, tâm lý và tâm trạng này thường thấy biểu lộ ở lời nói của không ít người, có khi họ nói giảm bớt những phẩm chất tốt của họ để kẻ khác khỏi nghĩ họ cao ngạo; và thật trớ trêu có vài người cả nghĩ, liền nghĩ sai và nói sai về họ, hậu quả là cười dở mếu dở. "Lòng sông lòng biển dễ dò...", câu nói này chắc hẳn nhiều người đã biết.
Bắc Âu những ngày này, nắng Hạ trải khắp nơi và đến tận 8, 9 giờ tối vẫn còn vài vạt nắng muộn và bầu trời vẫn xanh một màu xanh mát mắt. Nhiệt độ ngoài trời lúc chiều xuống từ 15 đến hơn 20 độ C một chút.Vào giờ này, chẳng biết ở những nơi xa, vài bạn thân quen với tôi nghĩ gì về những ngày mùa Hạ nắng trải.
Tháng Bảy (Juli), 2012
Vân Võ Hoài Phương
**********************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét