Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Một Khung Trơì Ưa Thićh Sôńg Vui ( 2 )

Một khung trời ưa thích sống vui ( 2 )


Từ góc hiên nhà tôi nhìn ra là vài dãy nhà dân ở, tuy giống nhau về cách thiết kế và nguyên liệu xây dựng nhưng mỗi dãy nhà có một màu sơn riêng. Bạn mới quen ai ở vùng này, chỉ cần nghe người đó nói “tôi ở dãy nhà màu xanh”, hoặc “màu đỏ..”, hay “màu vàng”, “màu tím”... nói ví dụ, vậy là bạn dễ tìm thấy nhà người quen vào một hôm nào đó nếu bạn lần đầu đến thăm họ, chẳng nhất thiết phải hỏi người này người khác. Và thường là ngay sau cửa bước vào mỗi dãy nhà, người ta gắn trên tường một khung nhỏ lồng kính vừa tầm mắt người nhìn, trong khung kính có tên của những chủ nhà, có cả họ tên cùng số điện thoại của nhân viên sở nhà đất, để khi ai cần giúp hoặc muốn hỏi riêng về việc gì trong dãy nhà dễ liên lạc.
Qua vài lần chuyển đổi nơi ở, đôi lúc tôi chợt hiểu, không thể ngay lúc đầu người ta biết được một ưa thích đã có sẵn nơi vừa đến. Thoạt tiên khi mới chuyển đến dãy nhà hiện nay tôi sống, tôi cảm thấy dễ chịu bởi nơi này không chộn rộn nhiều người. Từ balkong nhìn ra, vào mùa hè, là một khoảnh xanh rợp mát cây lá; còn về mùa đông, những phiến tuyết bay cuộn trong gió. Nơi đây, nhìn qua góc hiên trong một ngày bão tuyết, chỉ thấy mờ mịt một trời tuyết đổ. Trong những giây phút đó mà ngồi nghĩ đến tương lai thì cũng cảm thấy sầu chút xíu. Thế nhưng khi tuyết ngừng rơi, bầu trời trở nên quang đãng, những phiến tuyết lấp lánh lung linh dưới ánh mặt trời, lúc đó mà ngồi bên hiên với ly cà phê vừa thức dậy, bỗng cảm thấy đời được hưởng một chút hạnh phúc nhỏ nhoi.
Mùa hè năm nay, tại Âu châu và Bắc Âu, nhiều nơi mưa và lụt lội. Ai có dịp nhìn qua màn hình ti-vi trong vùng cách nay một hai tháng, thường thấy cảnh vài nơi mưa quá nhiều, đường đi lối lại ngập lụt, nước sông dâng ngập sát bờ. Riêng tại nơi tôi hiện sống, khoảng hơn hai tuần nay bầu trời xanh trong trở lại, còn những ngày trước đó mưa hết đợt này đến đợt khác. Vài bạn thân quen với tôi, nghĩ trước mùa hè năm nay sẽ giải trí bằng cách xách giỏ với cần câu và sống với niềm vui bên bờ sông bờ suối, nay gặp những cơn “mưa buồn ơi mưa buồn”, đành lòng ngồi nhìn mưa rơi và than ngắn thở dài, tiếc cho một mùa hạ chẳng có cá ăn, ngày ngày hết đi ra rồi lại đi vô, nhớ đến cá to cá nhỏ mà lòng buồn vô hạn.
Riêng tôi, vào những ngày mưa, thường là tôi cảm thấy khoảng không gian ngoài khung cửa sổ nhòe theo từng vệt mưa rơi, tâm hồn bỗng trở nên trống vắng, đơn lẻ. Một bạn thiết có một hôm ngồi tâm tình bên tách trà nóng với tôi, anh gọi những giờ phút ngồi mong cơn mưa chóng tạnh là những lúc anh cảm thấy cuộc đời chênh vênh ngàn nỗi nhớ, nhớ bến sông bờ suối, nhớ tiếng reo vui của cô bạn gái hôm nào bên anh lúc hai người vui đùa gần bờ nước một bến sông xa ...


( Còn tiếp )


Vân Võ Hoài Phương
**********************

Không có nhận xét nào: