Thứ Hai, 2 tháng 4, 2012

MỘT TÁC PHẨM VIẾT VỀ ...

MỘT TÁC PHẨM
VIẾT VỀ NHỮNG NGƯỜI
RA ĐI TÌM TỰ DO
*
Câu Chuyện Từ
Con Tàu
Cap Anamur
Của Vũ Nam
Viên Giác Xuất Bản, 1997
TÁC GIẢ BÀI ĐIỂM SÁCH: TỪ NGUYÊN
****************************************


*Trang SỔ TAY VĂN NGHỆ hân hạnh giới thiệu đến bạn đọc Bài Điểm Sách của tác giả TỪ NGUYÊN. Ông là một ký giả kỳ cựu trong Làng Báo Hải Ngoại; Ông cũng là nhà văn với các tác phẩm văn học và biên khảo chẳng hạn như Bài Biên Khảo VIẾT VỀ TẾT NGUYÊN ĐÁN (Việc Chuẩn Bị Rình Rang Đã Bắt Đầu Từ Mấy Tháng Trước.. ), một bài biên khảo về phong tục tập quán cổ truyền Việt Nam rất đáng quí và từng được nhiều người trân trọng và kính nể bởi bút pháp khoáng đạt và giàu tư liệu.
Trang STVN tuần này xin giới thiệu bài điểm sách Câu Chuyện Từ Con Tàu Cap Anamur, còn bài biên khào Viết Về Tết Nguyên Đán xin hẹn gặp dịp thuận lợi sẽ đến với bạn đọc những ngày sau…
********************

“Đây là tàu vớt người vượt biển của Tây Đức. Bà con hãy bình tĩnh, tất cả mọi người đều được vớt hết. Xin lặp lại : tàu vớt người của Tây Đức.”
Khi chiếc ghe cặp được sát hông tàu, mọi người trên ghe mới thấy chiếc tàu lớn hơn chiếc ghe cả trăm lần. Và trên tàu đầy người Việt Nam vượt biên, lố nhố đứng chen lấn, chỉ trỏ khắp thành tàu. Đến giờ phút đó, mọi người... mới hoàn hồn, và biết rằng mình sẽ không bao giờ chết được nữa vì chuyện vượt biên nầy.
Một tấm lưới bỏ xuống dọc hông tàu để đàn ông con trai leo theo lưới ấy mà lên tàu; đàn bà con gái, con nít được họ mang lên bằng chiếc cần câu có tâm ván cho khoảng năm, sáu người ngồi.
Trên tàu vui không kể xiết ! Nước trà nóng, sữa nóng đã bày sẵn cho mọi người. Những người nào quá mệt mỏi được y tá săn sóc, điều trị."
(Trích một đoạn trong sách của Vũ Nam: Chương II, Vị Cứu Tinh, tr. 42)
*
Cap Anamur, con tàu vớt người tị nạn từ biển Đông, ngày nay không biết đang lênh đênh nơi nào trên sang nước? Vào những ngày sau nầy, những nơi con tàu cập bến, có ai còn nhớ rằng đã một lần, chiếc tàu nầy là vị cứu tinh của những người vượt biển tìm tự do, lênh đênh trên biển cả, đói khát và vô vọng ?
Từ đầu năm 1980 cho đến giữa năm 1982, Tàu Cap Anamur đã vớt được 9.507 người Việt thoát chết trên biển cả đưa họ tới các trại tỵ nạn ở Đông Nam Á, đặc biệt là Tân Gia Ba. Những người quản trị chiếc tàu là Ủy Ban Cap Anamur (Komitee Cap Anamur) mà linh hồn là Tiến sĩ Neudeck, một người Đức vừa có tài vừa có tình thương rộng lớn.
Năm 1984, khi được Chính Phủ Đức quyết định trao tặng Huân Chương Danh Dự Chữ Thập cao nhất của nước Đức, Tiến sĩ Neudeck đã từ chối và nói: “Đây là một vinh dự cho tôi, chỉ xin Chính Phủ hãy tiếp tay với chúng tôi cứu vớt người tỵ nạn trên biển cả." (Nhờ sách của Vũ Nam mà chúng ta được biết điều đó.)
Những chuyện vượt biển, chuyện con tàu Đảo Ánh Sáng, con tàu Cap Anamur... là một biến cố cuối thập niên 90. Những chuyện đó mới đây đang còn là mối ưu tư của nhân loại, ngày nay đã trở thành là những kỷ niệm, kỷ niệm đau thương hay buồn, vui lẫn lộn của những người “trong cuộc”. Đối với những người khác, chuyện nầy sẽ đi dần vào quên lãng, nếu không có Vũ Nam, một nhà văn hiền hòa, có một tấm lòng đôn hậu chịu khó ghi chép và viết lại trong cuốn sách vừa mơi được Viên Giác xuất bản: Câu Chuyện Từ Con Tàu Cap Anamur.
Với tiêu đề như trên, chắc chắn nhiều người đã muốn tìm đọc cuốn sách. Cho đến giờ nầy mấy ai viết về những hoàn cảnh thương tâm của những người vượt biển, nếu không phải là những bài tường thuật trên báo chương ? Một bài báo sẽ qua đi, cuốn sách, còn mãi ở đó. Nghĩ tới đó, chắc chắn ai trong chúng ta cũng sẽ phải tìm đọc cuốn sách nầy. Thế nhưng, sách của Vũ Nam còn hơn thế nữa.
Là thuyền nhân, Vũ Nam được Tàu Cap Anamur vớt vào tháng 3. 1980 và tạm cư tại Phi luật tân trước khi định cư tại Đức. Trong suốt thời gian tạm cư tại Phi luật tân, Vũ Nam cho biết đã chứng kiến những thảm trạng ly tán của nhiều gia đình trên đường vượt biển.
Bao chuyện oan khiên ! Bao điều hệ lụy ! Bao việc buồn vui đã gắn chặt với con tàu ! Nếu bây giờ cứ ngồi kể hoài thì biết bao giờ mới hết những tình huống thảm thương, những niềm vui không rời đã có, đã cùng với con tàu trong những ngày xa xưa lênh đênh trên biển cả. Vì thế, người viết chỉ giới hạn, đóng khung một hai hoàn cảnh tiêu biểu trong gần mười ngàn hoàn cảnh khác nhau từ những con người đã được tàu Cap Anamur cứu vớt. (Đôi lời của tác giả)
Ngoài ra, như lời của nhà thơ Tùy Anh viết trong Lời Giới Thiệu, còn những cảnh bi thương bất hạnh như trường hợp của những phụ nữ bị hẫt tặc dập liễu vùi hoa, những người đeo vào ván thuyền lênh đênh giữa biển, những con người ngẩn ngơ như xác không hồn trên những chiếc thuyền lạc hướng trôi giạt về nơi vô định.
Những cảnh thương tâm đó đã được Vũ Nam thuật lại trong sách. Nhưng không như những người bàng quang trình bầy câu chuyện của người khác để đánh động tính tò mò hay khêu gợi, mà như là chuyện của chính mình thuật lại như một hồi ký. Vũ Nam đã thành công khi chọn lối viết nầy nhưng cũng chỉ có Vũ Nam mới viết được như vậy.
*
Vì rằng Vũ Nam đã từng sống qua những nơi làm khung cảnh cho cuốn truyện. Điển hình là Trại Palawan và Trại Bataan, nơi mà sóng biển nhảy múa suốt cả ngày trước trang trại hoặc những đám rừng chồi cứ dần dần được phát hoang, được đốn ngả để có đất trống cho người tỵ nạn làm nhà tạm trú... Đó là nơi hò hẹn của những cặp thanh niên, thiếu nữ để rồi không bao lâu sau, lại chia tay, kẻ ở, người đi...
Vũ Nam hồi đó đang là một thanh niên và cũng có thể đã là vai chính trong một câu chuyện tình nào đó trong tập sách nầy. Và với quyền sáng tác của một nhà văn, Vũ Nam đã sắp đặt để cho những người đã từng vượt biên cùng một chuyến, hay đã một lần nhìn ánh trăng trên sóng nước thề trọn đời yêu nhau, gặp lại trong một buổi trùng phùng kỳ diệu: ngày đại hội Cap Anamur trên nước Đức.
Sương gặp lại Hạnh, hai bác Thắng, bác Trung, Miên, Phước, Liễn... Nhưng Sương không tìm thấy Luân, người y sĩ trên Tàu Cap Anamur đã an ủi, khuyến khích nàng trong những ngày buồn nản, tuyệt vọng nhất của cuộc đời. Nàng không tìm thấy luân, rồi thầm nghĩ : Thà như vậy còn hay hơn.
Sương đâu phải là người bội ơn, bạc nghĩa ? Mối tình của nàng với Luân vẫn còn in sâu trong tâm khảm- thế tại sao lại thà như vậy còn hay hơn ? Chúng tôi xin để dành bạn đọc khám phá tâm lý của một người phụ nữ Việt Nam trong hoàn cảnh đặc biệt đó.


TỪ NGUYÊN
********************

Không có nhận xét nào: