mộng ước bình thường
tôi vẫn tìm em vạn nẻo đường
từ Đông phương bạt đến Tây phương
nơi đâu ẩn dấu em sâu kín
chẳng hé hoa hương, lộ bóng hường
có phải em khăn lụa biến hành
hay làn sao xẹt đỉnh non xanh
“Liêu Trai Chí Dị” đêm hư ảo
em tựa hồn sương đọng lá cành
rất bình thường mộng ước chơi vơi
mái ấm êm vui ánh rạng ngời
một hiên the dịu dàng chung thủy
đôi ba trẻ học, hát à ơi
khi tôi lữ khách dặm đường xa
mưa bão canh thâu giữa hải hà
nàng ở nhà chong đèn thắc thỏm
cầu người may mắn nạn tai qua
rồi ta hòa khúc tấu mê li
thả cánh chim bay tới Phượng Trì *
trăng lên, mời rượu, xem hoa nở
địa đàng đấy hãy thỏa yêu si
chiều xuân hứng chí dệt câu thơ
em hãy cùng tôi mở bến bờ
chép dùm bản thảo, thêm lời đẹp
ta đan hạnh phúc tằm ươm tơ
rủ nhau đi vái Đấng Thiên Quân *
và rửa lòng ta sạch lụy trần
ngày mai trọn tuổi thân về đất
hồn ta lên Thượng Giới thanh tân
người ơi mộng ước bấy nhiêu thôi
nhưng mỏi mòn hơn nửa kiếp rồi
em cõi nào xa xin mở cửa
tôi tìm bóng nhỏ, mộng xa xôi
Lê Dã Sử
*Đúng ra là Giao Trì, chốn Thiên Thai bà Tây Vương mẫu ở,
nhưng thi sĩ Hàn Mặc Tử viết là Phượng Trì,
nên bài nà cũng viết theo chữ của Hàn Tiên sinh.
*Thượng Đế, vua của vũ trụ muôn loài.
( chú thích của Lê Dã Sử)
****
đêm cô đơn
Đêm nay đọc lại lá thư tình
ngỡ đời nửa mộng nửa linh thiêng
Tình em như mây bay đầu núi
còn tình anh, cánh chim liệng cuối trời.
Hai tâm hồn, hai cuộc đời phiêu lãng
đắng cay nhiều và cũng lắm yêu thương
Đời còn đó quả thơm cùng trái đắng
ta còn nhau tình còn hẹn bến bờ ...
Viên Phương
****
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét