Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

NHỚ & ĐỌC, trong những ngày mưa tuyêt́ ( 5 )


Những năm gần đây, người ta thường ít thấy trên các trang báo chí các mục nhỏ hấp dẫn, như mục Giới thiệu sách mới, hoặc giới thiệu một tác giả đã có những bản dịch sách hay.
Vài người ưa thích đọc sách, thỉnh thoảng vẫn thấy các cuốn sách mới và sách chuyển ngữ mới xuất bản ở đâu đó, nhưng chừng sau một vài tháng, tên hoặc tựa cuốn sách đó dần dần đi vào quên lãng của những người ... ưa đọc sách. Sự thực đó nhiều người đã biết. Trong số những “người đã biết” này, có các tác giả, người ham đọc sách và cả những người chẳng quan tâm đến việc ra đời các cuốn sách.
Có thể kể ra ngàn vạn lý do trong thời kiệm ước, thời máy vi tính lúc này về sự lãng quên hững hờ đó. Người ta nói, ngày nay chẳng còn ai có thời gian để đọc những tiểu thuyết cỡ chừng năm, bảy trăm trang. Nhiều người vẫn chưa quên văn chương và người ta tìm đọc các truyện cực ngắn hoặc những bài thơ hậu hiện đại, cho dẫu đó là đoản văn cực ngắn, hoặc vài câu thơ có khi cao siêu, bí hiểm nhưng với ai ưa thích mới lạ- nhất là họ chán ngán với nhiều cuốn sách tẻ nhạt và phu phiếm- thì sự yêu thích nét mới lạ được coi như sự ưa thích nhìn ngắm vẻ đẹp của một bức họa tĩnh vật mà họ yêu mến.
Còn có vài người nữa, họ không sợ làm mếch lòng ai hết, họ nói thẳng tâm tư của họ. Có lúc họ than thở với bạn bè, có khi lại than vãn với người nơi tiệm sách. Họ cho là, vài người làm ra sách nhưng chẳng rõ do vô tình hay cố ý lại làm mất giá trị của cuốn sách. Bằng cớ: rất nhiều người yêu quí sách nhưng đã thất vọng vì đã ‘rước phải’ những cuốn sách mà nội dung ngoài ý muốn. Nói vậy tức là tên sách, bìa sách thì ưa, nhưng đến lúc đọc qua vài trang đầu mới biết ...”kết thân lầm tướng cướp” !
Vài người quen biết với tôi và chính tôi đã đôi lần, chẳng còn biết đặt để các cuốn sách đó nơi đâu... Những cuốn sách mà nhiều người-
và ngay cả báo chí trong nước đã nhiều lần ca thán- kêu là “sách dỏm”. Bià các cuốn sách đó rất đẹp, giấy in trắng và thuộc loại giấy tốt. Tên sách đi chữ hiện đại, tựa sách xem chừng hấp dẫn; vài cuốn còn có tên các tác giả có tiếng trên thi, văn đàn... Nhưng nói thực tình, ngoài một vài cuốn đã nổi tiếng thời tiền chiến và những cuốn sách của những nhà xuất bản giữ uy tín, còn những cuốn khác ( nhất là các cuốn nặng phần theo học thuyết... ), rất khó thuyết phục người đọc. Vì một lẽ đơn giản ai cũng biết, ngày nay các thứ học thuyết đã sụp đổ như bức tường đã ngăn đôi Đông và Tây Bá Linh.
Vài bạn bằng tuổi với tôi, họ cũng rất quí sách, kẻ có ít sách cũng có một tủ sách trong nhà. Lúc hỏi qua cảm tưởng của họ về các cuốn sách mới hiện nay, tôi thường nhận nơi họ một cái nhìn hơi khó “giải mã”! Một cái nhìn ước lệ kiểu ”toàn cầu hoá”, có pha một chút màu cổ điển “biết rồi, khổ lắm...nói mãi...nói mãi...nói mãi…” Ánh nhìn đó thay cho một câu trả lời giá trị !
Tìm lại những lời nói về sách, người ta biết rằng “bài bản thương mại hoá” trong việc xuất bản sách đã có từ thời nhà văn Anh, Dickens Charles. Ông đã nhận định về sách của một thời: “Có những quyển sách mà phần đẹp nhất chỉ là cái bià sách và cái gáy quyển sách”.
Với những cuốn sách mà “phần đẹp nhất chỉ là cái bìa và cái gáy sách (có người kêu là cái lưng của cuốn sách)", đương nhiên để trang trí trong nhà lại là mốt ăn chơi thời thượng của dân nhiều tiền, tuy nhiên họ chẳng bao giờ cần đọc để hiểu một trang sách.
Bạn ưa thích đọc sách, có sở thich đọc sách, thích có một kệ sách quí trong nhà ( ít người có tủ sách quí để thỉnh thoảng tìm ra lạc thú đó nha ! ), chắc bạn hiểu rõ, có những quyển sách thuộc loại “gối đầu giường” và có những quyển sách thuộc loại "giời ơi đất hỡi" ...


Vân Võ Hoài Phương

Không có nhận xét nào: