Tôi vẫn nhớ ngày đầu bước chân đến một thư viện trong thành phố gần nơi tôi ở cách nay đã nhiều năm.
Hồi đó, giáo viên dạy tiếng Thụy của trường học di dân và phiên dịch viên trong trường dẫn những học sinh trong lớp chúng tôi đến thăm thư viện. Theo thông lệ nơi học đường xứ này, mỗi tuần, học sinh được một ngày hoặc nửa ngày ra ngoài trường vui chơi hoặc đến thăm một nơi nào đó, chẳng hạn như nơi làm bánh mì, nhà máy giấy hay các tiệm bán bàn ghế giường tủ, hoặc đồ gia dụng...
Dù cho bạn là người mới đến, nhưng sau niên học đầu- vừa học vừa có dịp rong ruổi ( qua các dịp đến thăm vừa kể )- bạn biết thêm nhiều nơi quanh vùng bạn ở. Nếu bạn- vốn bản tính dễ mến, thân thiện, ưa hiểu biết, sống lành mạnh- bạn có cơ may hội nhập tương đối dễ dàng và mau chóng thích nghi hoàn cảnh. Với hành trang nhiều ưu điểm ban đầu đó, bạn còn luyện giỏi và dùng tốt ngôn ngữ mà người nào sống nơi đây cũng hiểu, bạn sẽ có nhiều thuận lợi trên đường đời.
Đọc đến đoạn này, tôi tin chắc sẽ có bạn gần hoặc bạn xa, nói : Đó chỉ là lý thuyết. Và ai cũng biết, từ lý thuyết đến thực hành là chặng đường dài. Đâu có dễ !
Đúng thế, lý thuyết vẫn chỉ là lý thuyết. Tuy vậy, theo nhà văn Nguyễn Hiến Lê: “Tôi vẫn trọng lý thuyết. Lý thuyết vạch đường cho hoạt động.” Nhận xét của ông có thể đúng. Nhưng cũng có ai đó băn khoăn một nỗi, nếu như lý thuyết đó qua trải nghiệm bỗng ... dở thì sao đây? Cho nên, cũng cần thiết phải đắn đo hai chữ lý thuyết.
Những ngày đầu đến thăm thư viện, lớp học sinh chúng tôi- gồm vài nhóm di dân và tỵ nạn- mới làm quen trường lớp một hai tuần, có người còn quên cách đọc các chữ như å, ö, ä trong tiếng Thụy Điển. Tuy là ‘sinh viên ngoại ngữ năm thứ nhất’, nhưng lúc đó chưa có ai đọc nổi vài dòng chữ thường nhìn thấy nơi bảng hiệu các cửa tiệm. Mặc dầu mít đặc chữ bản địa, nhưng lúc vào đến thư viện đầu tiên của xứ này, thật sự trong ánh mắt của chúng tôi, thư viện là một kho tri thức bao gồm nhiều sách báo rất đáng nể trọng.
Những ai đã có sở thích đọc sách, báo thì các thư viện nơi xứ này quả là cơ may lý tưởng với họ. Jules Claretie từng nói: “ Bạn ưa thích sách ư ? Đó là bạn hạnh phúc suốt đời .”
Một thành phố vài ngàn dân như lúc đó tôi sống, thường có một thư viện rất nhiều sách báo. Hồi đó, lớp học sinh chúng tôi chưa mấy người học được nhiều chữ, nên khi vào đến trong thư viện như bước vào một khu rừng nhiều cây lá, nhìn ngắm mãi mà chẳng thể biết rõ những cây lá đó. Chợt nhớ, theo trải nghiệm của những người đã học qua ngoại ngữ, muốn đọc một tờ báo thuộc loại thường thường của ngôn ngữ khác, ít nhất người ta phải có một vốn từ ngữ khoảng chừng 5.000 đến 6.000 từ; và để vượt qua “rào cản ngôn ngữ”, cũng cần phải biết và hiểu cách tương đối các từ trong vốn đã có.
Về khoản ngoại ngữ, tôi chỉ là “dân ăn đong”, nghiã là có bao nhiêu xài từng đó. Thật tình có lúc mải việc, chữ trước viết đúng, nhưng trong đoạn sau hoặc dịp sau lại viết thiếu nét hoặc thiếu chữ. Có người bảo, đó là chuyện thường tình. Thời đại tin học, dùng máy điện toán, lúc gõ ki bo còn có khi gõ nhầm. Có người, dẫu đã trình làng vài tác phẩm, nhưng cũng có khi còn viết sai một, hai lỗi chính tả ( có thể do người đánh máy sau sai chăng ? ). Đọc giả nào khó tính hoặc kỹ tính có thể chê trách. Tất nhiên trong nghiệp viết không thể ẩu tả. Thường đọc giả đã tâm đắc và có tấm lòng ưu ái với tác giả nào, họ cũng sẵn lòng bỏ qua vài lỗi, vì...nhiều người đã biết, mấy ai đạt đến mức 99, 9% !
.. Trong ngày qua thăm thư viện, tôi bước theo những kệ sách, và đôi lúc dừng lại cầm đến vài cuốn sách xem qua. Bước lòng vòng gần hết đường ngang lối dọc trong thư viện, để mắt từ kệ sách này đến kệ sách khác, nhưng mắt tôi chỉ thâý những cuốn sách của các ngôn ngữ khác. Còn các khung đặt các loại tạp chí thì vô vàn...
Lúc bước gần đến vài kệ sách cuối cùng, tôi bỗng nhìn thấy một kệ sách tiếng Việt, có chừng hơn trăm cuốn. Bỗng dưng một niềm vui đến với tôi. Chợt nhìn những cuốn sách đặt trong kệ sách, quãng đời của tôi trong phút này vui thêm. Tôi hiểu thêm câu nói của Jules Claretie...
“Có những niềm vui ở trong trang sách”, tôi nghĩ hoài về niềm vui này..
Vân Võ Hoài Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét