Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012

Thơ Tiǹh Tuyên̉ Chọn

Thơ Tình Tuyển Chọn*******


Đời Bỗng Vô Thường


Tình em quyện vào anh bám rễ
Là nụ cười hơi thở của anh
Những gian khổ cùng nhau chia sẻ
Vượt bão giông tới bến an lành

Khi mỏi mệt... em đây anh ạ
Dựa sát đi thả lỏng tâm tư
Quên tính toán mưu sinh vất vả
Kề gối tình ngọt tiếng em ru

Trời nắng lửa... em là ngọn gió
Gởi nụ hôn trên tóc bồng bềnh
Đưa anh đến bên dòng suối nhỏ
Lấp cho đầy cơn khát mông mênh

Bờ vai rộng mùi hương quen thuộc
Nép sau lưng ôi... thật dễ thương
Ta không hẹn, nhìn về phía trước
Trong mắt nhau đời bỗng vô thường


Như Ly


*


Bâng Khuâng


Nắng lăn theo gót chân xinh
Em về vương lại bóng hình ngoài sân
Anh người lữ khách đi ngang
Phải dừng chân lại bâng khuâng vấn lòng

Nghĩ tình có cũng như không
Chẳng ai mở được cửa hồn ta đâu
Con tim sắt đá từ lâu
Bỗng dưng xao động như trầu mết cau

Kể từ hôm đó trong đầu
Hết mơ rồi mộng bắc cầu đón em
Ước làm thi sĩ bên thềm
Hái sao, ôm bóng trăng đêm làm quà

Này em tơ liễu lụa là
Giọt tình em hóa mưa sa xuống trần
Như làn máu chảy trong thân
Tim rung nhận thức một lần biết yêu


Như Ly


*


Dư Âm Noel


Bên ngoài bão tuyết rơi
Trống vắng quanh chỗ ngồi
Ôm gối bên lò sưởi
Tách cà phê đắng môi

Lại một Noel nữa
Đánh dấu ngày xa nhau
Hồn còn nguyên vết cứa
Sẹo thời gian hằn sâu

Tháng mười hai vừa đến
Mang cái lạnh không ngờ
Nắng tắt giữa bơ vơ
Dỗi hờn quên ước hẹn

Giáng sinh con Chúa trời
Bình an khắp nơi nơi
Nhớ ngày này tay nắm
Anh dắt em vào đời

Cửa nhà thờ rộng mở
Hồi chuông ngân đón chào
Cùng nhau lời khấn nhỏ
Dâng lên Chúa trên cao

Hai đứa ai có lỗi
Đi không ngoảnh lại xem
Để mùa đông mang tội
Buồn như tiếng kinh đêm


Như Ly


*


Mộng Phai

Thời gian có bao giờ trở lại ?
Để cho tôi đừng ngại nói yêu
Ngày xưa hư lắm thật kiêu
Giờ chia hai ngả mang nhiều ăn năn

Đời khắc khoải đường trần lận đận
Cách biệt hai phương vẫn nhớ nhau
Trong tôi chỉ mối tình đầu
Duyên may lạc bước tình sau không thành

Vầng trăng khuyết mong manh nửa mảnh
Ta còn đây nhưng cảnh đổi thay
Trăm năm khắc dấu hình hài
Tim còn ray rứt mộng phai mất rồi

Nếu lúc ấy ta đừng giận dỗi
Đừng xa nhau quên lối hẹn hò
Cả hai ương ngạnh ngu ngơ
Giờ ôm hiu hắt dại khờ tình si


Như Ly


*


Biệt Ly


Níu giữ dư âm của tiếng cười
Nụ hôn ngây ngất đọng trên môi
Người đi ngoảnh lại con tim thắt
Kẻ ở nhìn theo ngấn lệ rơi
Phút giả từ lòng sầu luyến tiếc
Giây biệt ly dạ úa tơi bời
Lần sau quyết chẳng xa nhau nữa
Lấy sợi chỉ hồng buộc lứa đôi


Như Ly


*


Cõi Vô Thường


Anh đừng trách chút duyên tình muộn
Gặp nhau chi khi đã lỡ làng
Thôi đành để hương yêu gió cuốn
Bay lên sầu, chất ngất cung hằng

Khi trăng sáng anh ôm đàn hát
Gởi niềm riêng vào khúc nhạc buồn
Tay nâng phím từng cung se thắt
Đêm lắng sâu thăm thẳm cô đơn

Xin anh cất em vào dĩ vãng
Hãy coi như chiếc lá lìa cành
Bay theo gió hoang vu thầm lặng
Về một nơi sương khói mong manh

Mai này nếu tình cờ gặp lại
Đứng nhìn nhau tay vẫy hư không
Rồi quay mặt nhủ lòng sẽ mãi
Giấu tìm nhau trong cõi vô thường


Như Ly


*


Về Với Em


Ta vẫn độc hành chung một lối
Nhưng hai đường rẽ thẳng song song
Đi tới đích giang tay ngóng đợi
Trông thì gần mà rất mênh mông

Con nước vỗ đau bờ cát lở
Cuốn duyên ta theo đám rong rêu
Còn lời hứa như vầng trăng tỏ
Giữ trong lòng em mãi chắt chiu

Xin hãy cố vững niềm tin lại
Vết thương đời hanh lịm tim anh
Buông quá khứ quay về hiện tại
Về với em bờ bến an lành

Mình đánh mất một thời hoa mộng
Mấy độ thu gom lá về nguồn
Vẫn không thể lấp đầy khoảng trống
Níu đời nhau tình mãi sắt son


Như Ly


**********************
Mời xem thêm Trang Nhà của Nữ thi sĩ NHƯ LY :
http://my.opera.com/nhuly/blog/
CHÚC VUI**********************

Không có nhận xét nào: