Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2012

Vài Dòng Vui Xuân


Một năm mới thường đem đến nhiều nét vẻ mới lạ với nhiều người. Trong các ngày thưởng Xuân đón Tết, người ta mặc những bộ trang phục đẹp và đi đứng có vẻ giữ ý giữ tứ, lời nói cũng nhũn nhặn và nụ cười luôn nở trên môi, kẻo, sợ “giông/xui” cả năm. Nghĩ xa nghĩ xôi thêm đôi chút, kể ra quanh năm ai ai nấy “thấm nhuần chân lý” giản dị này , cuộc đời hẳn vui biết mấy ! Bạn có thấy vui và hên không khi mỗi sáng nhìn thấy nụ cười tươi nở của người thân trong gia đình hay của láng giềng ở gần nhà bên? Hình như các thế hệ trước đã thầm nhắc nhủ chúng ta không chỉ về giá trị vật chất mà còn lưu ý về giá trị tinh thần và tình cảm trong các ngày chúng ta vui Tết, mừng Xuân.
Từ xa xưa, tháng Giêng được coi là “ra Giêng ngày rộng, tháng dài”, nghĩa là thanh thản, “đời còn dài, tương lai còn rộng.” Dẫu mấy ngày cuối năm “chạy ngược chạy xuôi”, “rối tinh măng miến, mộc nhĩ, nấm hương...”(theo cách nói dân giả ), thế nhưng, đúng vào lúc pháo nổ đùng đoàng, vị gia chủ nhà nào nhà nấy, lấy lại được nét vẻ nghiêm trang và hân hoan đón một năm mới vừa kịp tới. Nhà cửa gọn gàng, và chọn sẵn một diã nhạc vui tươi để sau phút giao thừa “play” đón mừng Xuân mới, rước ông Phúc vô nhà. Người ta thường tin rằng, một khi ông Phúc vào nhà, nhìn thấy vẻ mặt gia chủ niềm nở, ân cần thì năm tới trong nhà nhiều phước lộc. Nhân việc này, bạn tôi nói: ”Những dân có ‘tín ngưỡng’, xem chừng được nhiều người ưa mến, cảm thấy dễ gần hơn.”
Dân Âu, Mỹ cũng rất coi trọng những giây phút thiêng liêng khi năm cũ giã từ và những phút đầu tiên năm mới tới. Dù là ai, sống tại đất nước nào, thuộc dân tộc nào... vào giây phút giao thoa của vài phút ngắn ngủi giữa cũ và mới đó, hẳn người đó sẽ cảm thấy bâng khuâng ít nhiều, nếu như từng biết dòng thời gian đã trôi đi không bao giờ trở lại.
Sau tết, một bạn thân gặp tôi nói vài chuyện tâm tình, ngồi bên ly cà phê chưa được bao lâu, anh bỗng nhiên hỏi: “Tại sao ở nhiều nơi, nhiều nước trên thế giới, dù là khác ngôn ngữ, khác lối sống, nhưng lúc thời điểm năm cũ qua năm mới tới, ai ai cũng cởi mở thân tình, khách đến nhà là ưu ái mời uống nước, luôn tỏ ra có sự kính nhường và vui mừng? Anh có biết tại sao không?” Tôi cười, nhìn anh: “ Ôi, ly nước cà phê của tôi hôm nay có giá trị quá nhi! Anh hỏi câu hỏi này, tỏ ra anh rất tinh tế. Nếu như anh trả lời câu hỏi này, anh sẽ nói như thế nào?” “Dễ quá mà!”- Bạn tôi nói- “Bởi vì, ai cũng mong muốn cuộc sống chung tốt đẹp hơn năm cũ, được sống những ngày thanh thản và vui vẻ, cuộc đời có ý nghiã hơn.”
Xin mượn câu chuyện vui với bạn mới đến thăm tạm ngưng nơi đây.
THÁNG 1. 2012
Vân Võ Hoài Phương
********************

Không có nhận xét nào: