..
" Quên sao được lúc rủ nhau vô suối
Thả lá đò cho nước cuốn trôi đi
Hay hái những cọng rêu xanh lí tí
Đem về nhà chẳng biết để làm chi
..
Quên sao được mỗi lần đi bắt dế
Tìm thế nào cho được chú dế than
Đem xuống đấu với Cui Đen xóm dưới
Trải bao phen đối thủ cũng lăn càng
Quên sao được những lần đi về muộn
Rón rén ngã sau vắng để vào nhà
Nhìn trước nhìn sau không ai để ý
Mới yên tâm mình là kẻ "thật thà"
Tuổi thơ ấu huy hoàng như thế đó
Nên một đời tôi giấu kín vào thơ
Để mai sau dù cuộc đời dâu bể
Cũng vẫn còn hương cũ để thơm mơ "
( Một Chút Hương Đời )
Tôi ưa thích những kỷ niệm của Đan Hà. Bởi chuyện kể về tuổi thơ của anh vừa chân thực và vừa óng ánh. Trong thơ Đan Hà có những chuyển cảnh rất ngoạn mục. Người ta thường khó định nghiã về thơ; càng khó hơn khi nói đến nghệ thuật thơ. Thi nhân lừng lẫy nước Nga, Puskin, đã nói: "Nghệ thuật thơ là Thơ".
Những đoạn thơ trích dẫn trong Một Chút Hương Đời của Đan Hà, ít nhiều giúp bạn yêu thơ hiểu thêm cái hay cái đẹp trong thơ. Có ai đó đã nói, nếu bạn hiểu được "linh hồn" nhiều bài thơ hay, nghĩa là bạn đã tạo dựng cho bạn một vốn thơ, "một túi thơ" giá trị thừa sức ganh đua với đời !
Có những bài thơ rất khó đem ra trích giảng. Bởi như nếu ta đem tách bạch riêng biệt từng câu thơ, bài thơ sẽ mất đi nhiều "hương vị". Thi phẩm Một Chút Hương Đời của Đan Hà là một trong những bài thơ đó.
Hình như khi người ta nói đến một tuyệt phẩm nào đó HAY, người ta khó có thể nói nhiều lời để phô diễn những cảm nhận đó. Trong cõi thi ca, văn chương có thể cũng đúng như thế; khi người ta nói đến một tác phẩm nào đó đã tới mức thượng thừa, ít khi người ta lý giải được rõ ràng về tất cả những gíá trị mà tác phẩm đó đã đạt được..
Vân Võ Hoài Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét