Đôi lúc gặp dịp rảnh rỗi, tôi ngồi ngẫm nghĩ và nhớ lại về các lộ trình trong chuyến viễn du tới Mỹ. Nói đúng ra, ngày đó tôi đâu có kịp thảo lộ trình. Vừa nhận lời với người em họ xong, ngay chiều hôm đó, tôi đã toát mồ hôi hột để chạy đua với thời gian, tìm đến vài tiệm trên phố để mua những đồ dùng du lịch.
Một anh bạn, biết rất rõ tôi thường mơ tưởng đến các chuyến du lịch xa. Và anh cũng dư biết tôi chẳng có ai thân thiết ở những nơi vẫn được nhắc đến như thung lũng hoa vàng, hoặc kinh thành ánh sáng. "Thường ở đời, rất nhiều người muốn đi đây đi đó. Nhưng sao định mệnh ràng buộc mãi họ ở một nơi"- Bạn tôi thân mật vỗ vai tôi, nói tiếp- "Có người đã nói với tôi, muốn đi du lịch một chuyến xa, cần phải có trước tiên là tiền, sau nữa thời gian, và sau nữa sức lực".
- Còn cần thêm một nữa chứ. Đó là niềm đam mê!- Tôi nhẩn nha nói.
- Có thể anh đúng. Nhưng mới chỉ đúng một nửa thôi.
- ?
- Bởi vì, theo tôi hiểu, trong niềm đam mê, thường trộn lẫn trong đó những dự tính, dự liệu theo cảm tính. Còn thực tế sau đó, các điều tính toán trước này, sẽ chẳng đi đến đâu.
- Tôi chưa rõ.
- Tôi có đọc đâu đó, hình như Thân Hàm Quang đã nói...
- Cái tên này nghe hơi lạ.
- Thân Hàm Quang nói: "Suốt ngày sao chép các vị thuốc, chẳng chữa nổi bệnh nào. Suốt ngày chỉ viết các lộ trình, chẳng bước lên một bước."
- Nhưng anh có nghĩ : người này nói câu đó để tự nói về mình không ?
Bạn tôi là kẻ ưa "thuyết" lắm. Đến lúc này, anh nhìn tôi có vẻ "ngờ ngợ". Tuy thế, những "đợt sóng ngầm" trong anh chỉ thoáng gợn trên nét mặt. Anh cố giữ một nụ cười:
- Và rất có thể, tác giả của câu nói cũng định nói câu nói đó với những ai đó.
- Ai đó?.. Có thể là tôi chăng?
Tôi nói dứt lời, bạn tôi cười khoái chí. Anh vỗ vai tôi một cách rất thân mật:
- Hôm nay tôi nhận thấy anh thật là thông thái. Chẳng những thông thái, còn nhã nhặn khiêm tốn nữa.
Tôi cười:
- Thật tình, nếu được lựa chọn giữa danh hiệu thông thái và một người bạn tốt như anh, tôi nghĩ nên chọn anh.
- Tại sao?
- Bởi lẽ, thỉnh thoảng nghe anh "thuyết", tôi cũng thấy buồn cười lắm... Anh biết đó, những câu chuyện hài hước lúc này hiếm lắm.
Bạn tôi bảo:
- Này, nhưng mà... đâu có dễ kể được các chuyện hài hước, phải không? Cũng như, đâu có dễ, một ngày nào đó trong năm nay, anh mang theo va li lên đường.
..Xin kể lại mẩu chuyện trên để bạn đọc hiểu, cho dù sống nơi ít nhiều thuận lợi, ấy vậy mà thực hiện 'ngon lành' một chuyến du lịch xa cũng nghiêu khê và nhiều thách thức.
Xin hẹn có dịp kể tiếp..
Bạn tôi bảo:
- Này, nhưng mà... đâu có dễ kể được các chuyện hài hước, phải không? Cũng như, đâu có dễ, một ngày nào đó trong năm nay, anh mang theo va li lên đường.
..Xin kể lại mẩu chuyện trên để bạn đọc hiểu, cho dù sống nơi ít nhiều thuận lợi, ấy vậy mà thực hiện 'ngon lành' một chuyến du lịch xa cũng nghiêu khê và nhiều thách thức.
Xin hẹn có dịp kể tiếp..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét