Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Đường Xa Văn Nghệ ( 2 )

 
 
Đường Xa Văn Nghệ ( 2 )
 
 
 
 
 

Về nhà vài ngày sau chuyến viễn du Hoa Kỳ lần thứ hai, trong khi nhớ lại những kỷ niệm qua chuyến đến thăm, tôi thật thấm thía câu nói: có đến mới biết, có học mới hay. Thường sau một chuyến du lịch xa, người ta hay ngồi ngẫm nghĩ về đôi điều mới biết và nhớ đến cái mới lạ vừa học hỏi được. Còn tôi, trong quãng ngày sống nơi đất trời Cali, những người tôi có dịp tiếp xúc nhiều nhất thì lại luôn bận việc; riêng tôi thầm nghĩ, lúc này nhìn ai cũng bận bịu, mình chẳng nên gây phiền nhiễu đến ai. Vì thế nên nhiều việc tôi muốn biết, muốn hỏi để có dịp học, biết thêm đành phải tự tìm hiểu. Hôm nay ngồi nhớ lại những kỷ niệm trên đường phố Bolsa cách nay một hai tháng, tôi cảm thấy trong lòng rộn lên nhiều niềm vui tựa như trước đây vài phút tôi vẫn còn đứng nán lại bên đường Bolsa để ngắm nhìn nhiều cảnh hay, đẹp và nhìn bầu trời xanh lãng đãng mây bay...
Trong dịp đến thăm một địa danh rất nổi trội và hấp dẫn vui thích nơi đây, tôi có dịp may gặp đúng một ông "Bắc Kỳ di cư" ngày trước. Ông nói giọng Bắc, nhưng đến khi dẫn tôi ra thăm mảnh vườn của ông, ông bảo: "Dạo này tôi làm biếng nên vườn nhà tôi thế này đấy." Tôi không thể không cười và ngước nhìn ông. Ông nói tiếp, "Trái trên cây chín đầy vườn, anh muốn ăn trái nào cứ trẩy." Một buổi trưa, lúc tôi từ tầng trên xuống phòng khách và đang định ra phố, tôi gặp ông đứng gần phòng bếp, ông nói: "Chừng 5, 6 giờ chiều, anh phải ở nhà. Nhà tôi hôm nay mở tiệc." Tôi nói với ông: "Để em ra phố, mua vài xách nước uống vui." Ông vỗ vai tôi: "Thôi, đừng bày vẽ!" Ông nói thêm: "Anh không được mua một thứ nước uống gì đấy." Riêng tôi rất kém và dở tệ về khoản say sưa nên chẳng áy náy nhiều và sau đó chỉ mua ít trái cây gần nhà để vui dùng sau bữa tiệc. Không ngờ bữa tiệc gia đình chiều tối đó vui tưng bừng, và một điều tôi không ngờ nữa là trong bữa tiệc chỉ có ông và tôi là dân Bắc, còn thân quyến và thân hữu của ông đến dự tiệc toàn là dân Nam! Tôi chưa từng dự một tiệc nào đặc biệt có nhiều 'nhân vật' đáng được chiêm ngưỡng và được lắng nghe họ nói một cách rất đã đến thế, nên tôi thực ưa thích quang cảnh và bầu không khí vui vẻ của bữa tiệc, nhất là được nghe ngôn ngữ của nhiều vùng khác nhau...  Niềm vui của một gia đình hòa thuận với nhiều tình cảm quý mến vui mừng nhìn nhau trong ánh mắt.

12. 2013
Vân Võ Hoài Phương

**********************  

Không có nhận xét nào: