Hai Bài Thơ Hay
Của Nữ sĩ VÂN NƯƠNG
Của Nữ sĩ VÂN NƯƠNG
HỎI NÚI
Sừng sững như khối sầu vạn cổ
Gánh dùm nhân thế hận mang mang
Chim ngàn dung dưỡng vui bầu bạn
Bướm dại tô màu chút điểm trang
Gánh dùm nhân thế hận mang mang
Chim ngàn dung dưỡng vui bầu bạn
Bướm dại tô màu chút điểm trang
Sương phủ ráng chiều in sắc núi
Một màu bàng bạc đã lên men
Như dáng Thiền Sư ngồi tĩnh lặng
Mặc dòng Thế Kỷ mãi bon chen
Giữa cảnh sinh ly, đau tử biệt
Dòng đời biến chuyển kiếp phù sinh
Chao ôi núi có cùng thông cảm?
Hay chỉ mình ta tủi phận mình?
***
SÔNG THU
Lẩn trong mây khói thuở nào hoang sơ
Thuyền đi bèo nước lững lờ
Dòng sông thấm lạnh đôi bờ sông Tương
Gió thu lại cuốn lá vàng
Phải từ nơi ấy bay sang chốn nầy
Nghĩ thương cánh lá hao gầy
Vầng trăng kia cũng vơi đầy tháng năm!
Sao ngồi gom mãi lá thu
Võ vàng phai giữa sương mù rụng rơi?
Đầy khoang thuyền đã chật rồi !
Thôi thì thôi nhé ... ta xuôi mái chèo
-Xuôi về bến hạc thuyền neo
Ngàn năm sắc lá xanh theo bốn mùa.
Nữ Sĩ
VÂN NƯƠNG******************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét