Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

Bạn Xa Gần Một Thuở


Hồi còn trong độ tuổi thanh niên, tôi có vài người bạn thân thiết. Ở quãng tuổi 19, 20 - mặc dù thời buổi khi đó lo toan mọi bề, thiếu thốn vạn thứ - nhưng những kỷ niệm về tình bạn thân thiết của vài bạn trẻ mới bước vào ngưỡng cửa cuộc đời đã để lại ngày sau nhiều hồi ức khó phai.

Còn nhớ một chiều mùa hè, ngày ấy tôi còn ở vùng ngoại ô và có mảnh vườn nhỏ. Một anh bạn từ thời mới đến vùng đất lạnh bỗng dưng gọi phôn đến tôi. Nghe tiếng nói quen thuộc của ông "bạn vàng" (ông bạn này có vài điểm nổi bật rất kính nể: làm ăn chăm chỉ, được tiếng tốt trong hãng xưởng; giỏi ngoại giao; thích cây kiểng, vui cảnh nuôi chim nuôi cá trong nhà và ưa thích đọc sách).

Nhận ra bạn quen qua lời thăm hỏi sức khỏe, tôi cũng vui vì lâu lắm mới nghe lại giọng nói của anh. Những năm trước, anh và tôi cùng sống trong một thành phố gần biển. Nay hai người đã ở hai nơi, cách xa nhau ba bốn trăm cây số...

- Hôm nay, có một tin vui đến với anh.- Bạn tôi nói qua điện thoại - Nhưng, để tôi thử xem bộ nhớ của anh có còn jätte bra [tiếng Thụy Điển: jätte: tuyệt, cực kỳ; bra: tốt, hảo hạng, hạng nhất ] không? Mời anh đoán định xem, anh bạn chí cốt xưa kia của anh đây, tên là gì?

Và, một vài giây sau đó, tôi nghe ra tiếng nói "chí cốt xưa kia" mà đã hơn hai mươi năm xa quê hương biền biệt chưa một lần về, nay giọng nói bạn xưa vừa vui, vừa hân hoan cảm động nhắc tới kỷ niệm một thời xa ... Đúng là tiếng nói anh bạn chí cốt của tôi ngày nào:

- "Bạn ơi, tôi đây. Lâu nay có khỏe không? Có còn nhớ hai tách cà phê đen, hai đứa uống lần đầu tiên trong đời không? uống xong về nhà, hai đứa cả đêm không ngủ được, mắt mở căng đến tận sáng!

Tâm trí tôi bồi hồi với kỷ niệm xưa thoáng hiện về. Bạn tôi hồi đó cao lểnh khểnh, dễ chừng trên dưới 1 mét 70. Còn tôi, chỉ đứng đến ngang tai anh. Hai đứa ngẫu nhiên làm bạn với nhau từ ngày cùng làm chung một nơi ngoại thành. Thật tội nghiệp cho tuổi trẻ thời đó, mới 17, 18 tuổi đầu đã phải đổ rất nhiều mồ hôi, sức lực để tự nuôi sống mình. Gia cảnh nhà tôi khi đó đã sa sút nhiều. Còn bạn tôi, tuy rằng anh là con một, nhưng bố anh mất sớm từ năm anh còn nhỏ. Ngày mới quen anh, tôi có vài dịp đến nhà anh. Mẹ anh người nhỏ nhắn, hiền từ, ít nói. Bà sống cần kiệm nhưng gần như dành tất cả tình thương cho đứa con trai duy nhất. Vài năm sau, tôi được biết thêm là bạn tôi đã có một người bố dượng.

Trong một dịp nghỉ cuối tuần, tôi và anh từ nơi làm xa về thăm nhà. Bữa đó, tôi có dịp gặp bố dượng của bạn tôi. Được biết ông làm trong ngành vận tải đường sông, tính ông ít nói nhưng chân tình. Điểm đặc biệt là ông coi bạn tôi như con ruột. Nhìn cảnh vui vẻ sum vầy trong gia đình anh, tôi đã nghĩ, bố dượng của bạn tôi thực sự là một trong những người bố tốt nhất trên đời này.

*
... Qua vài lời đàm thoại ngắn gọn sau hơn hai mươi năm gặp lại, bạn tôi hẹn sẽ đến thăm tôi vào một, hai ngày tới. Thì ra vợ chồng anh sinh được 2 cô con gái, hơn thập niên trước đã gả chồng bên bang Virginia, Hoa Kỳ. Hiện vợ chồng anh được con bảo lãnh và sống với mấy đứa cháu ngoại. Còn lý do anh quen biết ông bạn vàng của tôi vì vợ anh có họ hàng xa gần nơi đây, và nhân vài tháng thời tiết ấm áp mùa hè, vợ chồng anh được con gái, con rể 'chiêu đãi' một chuyến du lịch sang Âu châu.

Gặp lại bạn xưa, tôi chợt nhớ tới đôi lời trong một, hai nhạc phẩm từng được nhiều người ưa chuộng:

" Ngày anh với tôi... kết thân đôi đầu xanh... vào đời bằng ánh mắt ân tình sáng long lanh."

Và:

"Anh ơi, trái đất vẫn tròn.
Chúng mình hai đứa, vẫn còn gặp nhau."

VVHP

**********************

Không có nhận xét nào: