Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

Đặc Ân Thiên Nhiên



Năm tôi làm xong gác lửng "bê tông cốt thép" trong ngôi tiệm nhỏ thì anh trai của tôi chẳng còn làm nghề lái xe đường dài. Anh chuyển sang ngành xây dựng và làm chủ nhiệm một hợp tác xã (htx).

Nghề lái xe của anh trước đây, nay giúp anh rất nhiều trong việc giao tiếp với những nơi anh cần đến, chẳng hạn như khi cần xe vận tải để chuyên chở vật liệu xây dựng thì bạn quen cũ của anh sẵn lòng giúp anh, để đổi lại những việc anh đã từng giúp họ.

Cơ sở làm ăn của anh được cấp một khoảng đất vừa đủ để dựng một xưởng cơ khí nhỏ, bên bãi đất rộng gần Ga xe lửa chính. Nói thật đúng, khoảng đất "Hợp tác xã Xây dựng" có được là do anh giỏi "ngoại giao trà thuốc" nên mới xin được. Ai đã sống qua thời đó, hẳn biết câu ca pha mùi vị khẩu hiệu "Mỗi người làm việc bằng hai. Để cho cán bộ có đài, có xe". Khách quan mà nói, thời bấy giờ, cái đài radio có một, hai cửa băng cassette và cái xe đạp ngoại, thật sự là đỉnh cao mơ ước của rất nhiều người quyền cao chức trọng và dân thường.

Một hai năm đầu có Hợp tác xã Xây dựng của anh tôi, đôi dịp tôi có đến thăm và nhìn thấy trong xưởng cơ khí nhỏ có máy hàn, máy dập cắt sắt thép, máy mài... tuy nhỏ nhưng để làm ra các khung cửa sắt, cửa sổ hoa ('phong trào' làm cửa có chấn song sắt, cửa hoa lúc đó rất phát triển) rất thích hợp. Vài công đoạn làm cửa sổ hoa xem ra cũng dễ làm: người thợ dùng máy cắt sắt thép, cắt tấm tôn (sắt)  ra thành từng dải sắt dài; rồi nắn thẳng hoặc uốn có hình hoa văn; mài qua để vết cắt không còn sắc cạnh; sau đó đặt vào "dưỡng", trong khuôn khổ đã định sẵn đường thẳng, ngang hoặc hoa văn; còn việc cuối cùng là hàn và sơn.

Là người tháo vát và ít nhiều có tính toán kỹ trong việc làm ăn, những ngày đầu dựng nên cơ sở của htx, anh tôi mua ở đâu được hai chiếc container đã cũ, nhưng còn khá tốt. Anh thuê xe cần cẩu và đặt chồng hai chiếc container cỡ lớn làm thành một chiếc nhà nhỏ hai tầng. Anh làm thêm cửa sổ, cửa ra vào tầng trên rất gọn mắt và làm cầu thang lên xuống bằng sắt, thép có sẵn trong xưởng. Vậy là đã ra: tầng trên là "Văn phòng Hợp tác xã", còn tầng dưới là kho lưu giữ những thứ cần dùng.

Văn phòng htx, chiếc kho bằng sắt chứa đồ và xưởng cơ khí cỡ nhỏ của anh tôi xem ra rất đắc dụng ở thời điểm những năm đời sống thường ngày còn rất nhiều gian khó. Thành công bước đầu tự gây dựng cơ ngơi để kiếm sống của anh cũng ít nhiều ảnh hưởng đến vài người đang tính chuyện đầu tư vốn liếng vào ngành này ngành khác. Một hai năm sau, anh tôi mua được một chiếc xe vận tải ở diện thanh lý. Với tay nghề khá về sửa chữa ô-tô, và cùng với vài bạn thợ thân quen, anh và các  bạn anh đã làm chiếc xe cũ sống lại và chuyên chở vật liệu xây dựng rất tốt.

Ngẫm nghĩ về anh, hồi nhớ vài quãng đời anh và tôi từ thời mới lớn, rồi qua những kỷ niệm một thời khổ ải - mỗi khi nhớ về anh - tôi cảm thấy cuộc đời anh là một sự phấn đấu bền bỉ, một quyết tâm không lùi bước. Bởi vậy nên những việc anh làm được bạn bè nhận xét anh là người nhiều nghị lực, từng vượt qua những chặng đường đời ngổn ngang gian khó giữa một thời nhiều khổ lụy. 

*


Còn nhớ hồi anh tôi mười lăm, mười sáu tuổi (khi ấy, tôi chừng 9, 10 tuổi). Trong những lúc rảnh rỗi, anh tôi thường ngồi chép lại vài bài thơ hoặc một, hai bài hát vào trong một cuốn sổ nhỏ.

Đôi khi, bởi sự tò mò và muốn biết "bí mật" trong cuốn sổ của anh, thi thoảng tôi có dịp xem nhanh qua vài trang lúc anh vắng nhà. Thời ấy, các tiệm bán sách, báo có bán những cuốn sổ tay nhỏ hơn vở viết học trò; bìa trước bìa sau dày và trình bày đẹp, giấy bên trong là thứ giấy tốt nhưng chỉ chừng vài chục trang.

Một hai trang đầu - khi mở cuốn sổ nhỏ của anh - tôi nhìn thấy anh dán một tấm hình của anh, ảnh chụp kỷ niệm chắc hẳn trong những ngày tháng chưa xa lắm. Vài trang sau là những bài thơ tình, chẳng rõ anh chép lại từ sách báo nào, có khi không ghi tên tác giả. Phải chăng đây là dấu tích thời học trò mơ mộng, tâm trạng vấn vương với những ánh nhìn 'lửng lơ con cá vàng' của các cô bạn gái? Tựa đề mỗi bài thơ được anh viết nắn nót. Anh dùng hộp bút chì nhiều màu tô điểm quanh bài thơ vài hình ảnh hoa lá cành tươi vui, và có trang sổ, tôi thấy anh vẽ hình ảnh một trái tim rớm máu, với một mũi tên xuyên qua... Thời còn trẻ trung, ai mà chẳng một đôi lần xém chút nữa bị hoặc đã bị một mũi tên tình yêu bay tới làm trái tim thổn thức! Dưới hình ảnh trái tim vỡ ra hai mảnh với mũi tên tình yêu sau khi xuyên thấu cũng gãy đôi, tôi thấy anh viết đậm vài chữ, mỗi chữ , mỗi dấu  có một màu khác nhau: "Tình Yêu?...", " Ôi! Tình Yêu?" và "Tình Yêu!?...".

...

(còn tiếp)

VVHP
  

Không có nhận xét nào: