-Tôi vừa xếp đặt xong trong nhà, mang giấy bút ra vừa định làm thơ thì anh đến...
- Ồ, tôi thật đoảng quá nhỉ ? Xin lỗi anh nếu như tôi có làm anh lỡ dịp sáng tác. Y hẹn với anh từ tuần trước, nên hôm nay tôi mới đến. Chẳng biết hôm nay là thứ mấy?
- Thứ Bẩy.
- Thôi đúng rồi. Đúng là hôm nay tôi có việc cần vào khu trung tâm. Hẹn với anh vào thứ bẩy tuần sau, nếu anh chẳng bận, tôi sẽ qua thăm.
- Được, thứ bẩy tới đến nhé ! Này, ngồi lại uống tuần nước đã. Dù vội mải đến mấy, đã gặp nhau, phải nói vài câu chuyện. Thứ bẩy mà, tôi đâu có công chuyện gì.
- Hình như thỉnh thoảng cũng có vài người hơi đãng trí. Có thể lúc này anh nghĩ xa xôi nên quên luôn bài thơ định viết. Nơi kia, giấy bút đã đặt sẵn. Những câu thơ sắp được viết xuống. Thôi, tôi chẳng dám làm phiền anh. Thứ bẩy sau tôi đến. Dường như anh nghĩ đến bài thơ này từ lâu rồi, có đúng không ?
- Tôi mới chợt nghĩ đến tựa đề bài thơ này một, hai hôm nay thôi. Còn lúc này hứng chưa đến. Nhiều người cho là làm thơ dễ ợt, và quả nhiên tôi đã từng biết có người làm đến mươi bài thơ chỉ trong một ngày. À, để tôi pha ấm nước đã. Nói chuyện thơ, chẳng có nước nôi chi, khác gì nói suông, mất cả hứng...
- Anh bỏ lỗi cho tôi. Đúng ra tôi nên xong việc nơi trung tâm, khoảng chiều tối mới đến anh.
- Ồ, hay là tôi cùng anh qua chỗ trung tâm. Tiện thể rẽ vào quán Paradis như hôm nào. Giấy bút và thơ sắp ra lò để đấy đã. Với tôi, làm được một bài thơ hay là một việc cực khó. Đã có kẻ nói, hình thức bài thơ là bình, còn nội dung bài thơ là rượu- chẳng rõ có đúng không ?- Thật sự, có kẻ dùng ‘bình cũ rượu mới’, nhưng cũng có kẻ lại thích tác phẩm thuộc loại ‘bình mới rượu mới’. Làm được một bài thơ hay có lẽ là hơn làm mươi bài thơ dở.
- Tôi xin có ý kiến riêng. Tôi nghĩ, cứ làm ồ ạt khoảng mươi bài thơ. Sau đó chọn ra một, hai bài thơ có ‘chất lượng’. Thôi, chào anh. Đã đến lúc, tôi phải đi.
- Kià, phích nước đã có sẵn rồi. Còn trà, đúng như tuần trước, khỏi chê ! Anh đưa giúp dùm tôi khay ấm chén. Tựa đề bài thơ tôi định viết, anh đã biết chưa nhỉ ?
- Anh làm tôi áy náy quá. Bài thơ, đã nghĩ xong tựa... Thôi, hôm nay anh gắng ngồi xuống và nghĩ cho xong bài thơ. Thường những câu thơ chợt đến mới là những câu thơ ... Ồ, các nhà thơ nói như thế nào trong những lúc như thế này nhỉ ? À, đúng rồi. Hình như có ai đã nói: “Thơ hay đâu phải nhiều lời. Mới đọc tựa bài đã biết thơ hay”. Thôi chào anh, quá trưa rồi. Hôm nay thứ bẩy, có vài nơi họ nghỉ sớm. Tôi cần đến qua vài nơi. Tạm biệt nhé !
- Chờ tí đã, đang lúc nói chuyện thơ, chưa gì đã đi. Này, theo anh nghĩ, thơ hay khác thơ dở ở chỗ nào ? Cái phích đựng nước này tốt thật, nước còn nóng bốc khói thế này...
- Thơ hay và thơ dở, khác nhau ở chỗ nào ? Tôi đã định đi, anh hỏi câu này thật cắc cớ quá. Tôi chưa từng thấy ai đặt câu hỏi như anh. A, hương trà hôm nay thơm quá nhỉ ? Lúc nãy anh đã nói qua tới tựa bài thơ, tôi chưa rõ lắm...
- Anh thử đoán xem. Bài thơ này, tôi nghĩ hai đêm mới xong cái tựa. Đúng như anh nói, tựa đề bài thơ đôi khi đem lại ít nhiều giá trị nếu như bài thơ đó chiếm được cảm tình người yêu thơ. Riêng tựa bài thơ này của tôi, anh chỉ cần hiểu, giống như lúc ngửi hương trà thơm bay này, biết là loại trà đúng gu vẫn uống. Từ khi tôi biết uống cà phê uống trà, tôi cảm thấy bệnh trầm cảm của tôi giảm rất nhiều.
- Tôi chưa nghe ai nói như anh vừa nói.
- Lúc ngồi rảnh rỗi, nhâm mhi ly cà phê hoặc nhấp vài ngụm trà ưa thích, ngồi nghĩ lan man đến việc đời, ngẫm nghĩ hoặc chiêm nghiệm đến vài việc đã qua, tâm trí dường như được ... – nói theo ngôn ngữ hiện đại vài người đã dùng, thì- như được ‘khởi động’, đúng không ? Dù ai có bị trầm cảm, lúc đó tâm trí cũng sáng thêm và giúp tiêu tan các sầu muộn.
- Riêng tôi nhiều lúc vội việc, cà phê hoặc trà pha xong, chờ nguôi nguội là uống ực luôn. Tuy vậy, đôi lúc nhìn vài người ngồi thanh thản nhâm nhi bên hiên đâu đó cũng tiếc tuổi xuân thì đã trôi qua vội vã...
- Anh lúc này đâu còn xuân thì nữa. Lúc này là thì ... xuân ơi, xin giả biệt ! Đúng không ?
- À, đã đến giờ phải chia tay với anh. Để hôm khác nói tiếp nhé.
- Đang lúc nói chuyện chiêm nghiệm thì bỏ đi. Trước khi tạm biệt hãy uống tuần nước này. Ưu tiên cho anh uống trước nhé ! Để xem hôm nay anh chiêm nghiệm thêm ra điều gì. Ồ, trà hôm nay pha đúng điệu. Và có thể- tôi chợt nghĩ ra một điều...- có thể, những bài thơ hay là những bài thơ đúng điệu, hợp với cách nghĩ của nhiều người, hợp với mong ước của họ. Thời đại hiện nay đã đổi thay nhiều...
- Ồ đúng đấy, mấy hôm nay nhiều tin thời sự nóng hổi lắm. Chợt nhớ ra hôm nay tôi còn nhiều việc cần làm. Đã đến lúc phải tạm biệt rồi. Thôi chia tay anh. Anh còn một bài thơ đang chờ ra lò. Chúc anh có một bài thơ hay. Tạm biệt !
- Kià, sao đã vội chia tay..
Tháng Hai, 2011
Tháng Hai, 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét